Subscribe:Posts Comments

You Are Here: Home Tình yêu Bắt đầu



Trời vào hạ với cái nắng vàng vàng trên vòm cây và khẽ len lỏi chiếu vào cửa sổ phòng em. Nó nhỏ bé, tinh nghịch và tràn đầy sức sống. em cảm giác như vậy đấy anh ạ. Hey, thế là một ngày mới bắt đầu rồi. ngày mới cho một tâm hồn mới, một trái tim mới, trái tim biết yêu thương. Em vui, vui lắm anh ạ. Giờ đây, vết thương trong em đã được chữa trị. cho dù không còn được nguyên vẹn như trước nhưng sâu thẳm con tim em đã phần nào hàn gắn lại sau bao ngày tan vỡ và chìm trong băng giá. Mọi thứ giường như thật đẹp dưới con mắt của cô bé đang ngồi bên cửa sổ . em yêu những cơn gió mùa hạ, yêu những con đường hằng ngày em qua, yêu hoa lá và bầu trời đầy nắng, yêu tất cả những gì quanh em. Và có lẽ vạn vật không có gì có thể tránh khỏi được sự thay đổi của thần thời gian anh nhỉ? Em không còn yêu anh . suy nghĩ trong em giờ cũng khác. Nó không còn ngốc nghếch và dại khờ như trước đây. Cuộc sống này không chỉ có anh. Và dù anh không xuất hiện đi nữa thì nắng vẫn buông nhẹ trên lá, gió vẫn thở dài trong mưa. Em ngồi đây cố gắng chịu đựng cơn mưa để thấy được cầu vồng. cuối cùng Thượng Đế cũng cho ước nguyện của em thành hiện thực. anh giờ chỉ là một kỉ niệm buồn khắc sâu trong trái tim em thôi. Cảm ơn anh! Anh nhé! Mỗi người có mặt trong cuộc đời cho em được hiểu biết hơn, được trưởng thành hơn. Và câu chuyện về anh cũng là một hành trang cho em vào đời. anh có biết không anh? Đám nhóc bọn em thường có những tình yêu gà bông. Nó nhẹ nhàng trôi đi như làn nước mùa xuân vậy. nó không sâu sắc , không lớn lao nhưng cũng đáng để nhiều người phải nhớ vì đã có rất nhiều tình yêu lớn mạnh từ những ngày áo trắng học trò. Em , tuy không có chú gà bông nào nhưng em luôn vui, luôn cười vì ngoài tình yêu, em còn tình bạn, cả gia đình yêu thương nữa. họ chính là động lực dành cho em. Họ là tất cả những gì cho em cố gắng. anh đã đọc cuốn Chiếc lá cuối cùng- The last leaf của Ơ Henri chưa anh? Để giôn-xi có niềm tin tiếp tục sự sống, cụ Bơ-men đã đánh đổi cả tính mạng của mình cố gắng vẽ bức kiệt tác hình ảnh chiếc lá thường xuân trên bờ tường gạch. Liệu anh đã khi nào hi sinh cho người khác dù chỉ là một chút chưa anh? Có lẽ chưa vì anh là người ích kỉ mà, anh sẽ chẳng nghĩ cho ai ngoài anh đâu. Còn em, em luôn cho đi những gì có thể. Em cố gắng học tập và làm việc để đáp lại bao công lao cha mẹ dành cho em, em mở cửa lòng mình, lắng nghe và chia sẻ cho những người bạn xung quanh. Chẳng phải cao thượng gì đâu. Chỉ là em nghĩ rằng khi em cho đi nhiều, mình cũng sẽ được nhận lại những gì mình muốn. vì thế hãy cho đi thật nhiều anh nhé. Và em tin rằng

Sẽ có thiên thần yêu em
Tags: Tình yêu

1 nhận xét

  1. Anonymous says:

    Muon doi ko het chuyen khien ta fai suy ngam xoay quanh 2 chu "tinh yeu" !!! hic , minh buon wa, chua co nguoi yeu, chi thay buon thui, ko biet yeu rui se the nao nhi?..

Leave a Reply